Insane
http://nobinobi9394.mbox.sh/ click zo kho game online khủng
MOTNUATRONGTIM.WAP.SH
Đẳng Cấp Wap Nam Đàn
(VIPKIMLIEN.KUTE.VN)

.
Dẫu em có nghi ngờ - Ngôi sao là ánh lửa
Mặt trời di chuyển chỗ - Chân lý là dối lừa
Nhưng em chớ nghi ngờ - Tình yêu Anh em nhé
ADMIN XIN THONG BAO TRANG CHU WWW.MOTNUATRONGTIM.WAP.SH DA BI HACK
ADMIN CHUYEN WAP VE WWW.MOTNUATRONGTIM.XTGEM.COM XIN MOI NGUOI CHU Ý

Hận anh độc ác hay hận bản thân em ngu ngốc

Em và anh là hàng xóm của nhau
chắc khoảng 7 năm rồi anh nhỉ?
Chúng ta vẫn thường cãi nhau
chí chóe từ thuở lớp 4 tới lớp 11
phải không anh? Đến năm 11 mà
em với anh vẫn chửi nhau um
sùm trong lớp học thêm cùng
thằng K, ba chúng ta nói chuyện
mười câu là hết chín câu chửi
nhau, vậy mà rất vui, tình cảm
chúng ta rất tốt tâm sự chuyện
vui buồn, chém gió cùng nhau.
Đầu năm 12, với vai trò là thằng
bạn anh đã nói thích em, thật sự
em không tin anh à, làm sao anh
có thể chứ vì em có bạn trai
chúng em đang hạnh phúc ai
cũng biết điều đó mà.
Em nhớ rõ lắm vào 1 ngày kia,
anh và em cũng nhắn tin nói
chuyện bình thường hầu như cả
ngày để nói về việc anh thích em,
em nói với anh “ mày biết tao co
ghệ rồi mà, bỏ đi thích tao sẽ
khiến mày đau khổ” anh trả lời “
tao không cần biết tao chỉ biết
tao yêu mày là đủ, mày thường
nói với tao là mày quen vậy thôi
chứ thương yêu gì tao biết mày
không hạnh phúc tao sẽ làm mày
hạnh phúc”. Chiều hôm đó em
cải nhau với nó em và nó lên
ngay chỗ học nói chuyện với em,
từ xa em đã thấy anh và mẹ anh
đang vui vẻ tới chỗ học, nụ cười
trên môi anh vụt tắt khi thấy em
và nó. Khi vào lớp học em thấy
mắt anh đỏ hoe em hỏi anh vì
sao mắt đỏ anh cười và trả lời
bụi bay vào mắt, tiết học vẫn trôi
qua tốt đẹp chỉ anh là không tốt
anh bỏ đi vệ sinh mấy lần liền lúc
đi lên cặp mắt đỏ hoe, khi về nhà
em nhắn tin với anh, anh thừa
nhận anh khóc, nước mắt anh
rơi vì em, anh cũng không hiểu vì
sao anh lại khóc. Em đau lắm và
em nhận ra tim em đã thổn thức
vì anh lúc đó. Vậy là em và anh
vẫn thế vẫn nói chuyện với nhau
vẫn vui vẻ với nhau và cà 2 đều
biết đối phương đã bắt đầu hiểu
nhau. Cuối cùng thì cái ngày định
mệnh cũng đã đến, vì chuyện
nhỏ mà bọn con gái chúng em
cải nhau, em đã khóc và bỏ đi, sợ
em làm chuyện dại dột anh đã
đuổi theo đèo em về thế là người
yêu em thấy chúng nó kéo băng
đòi chém đòi giết, ghét cái thói
như vậy vậy là chia tay, người bất
ngờ nhất là nó, nó chưa bao giờ
nghĩ và tưởng tượng ra cuộc
sống nó sẽ thiếu em vậy mà giờ
em lại bỏ nó, ngày bỏ nó cũng là
ngày em chính thức quen anh
anh nhỉ.
Ngày đầu tiên, tuần đầu tiên,
tháng đầu tiên tình yêu chúng ta
sao ngọt ngào và hạnh phúc biết
bao, mỗi sáng em đều được anh
đánh thức đi học, mặc dù khác
trường nhưng giờ học lại giống
nhau, chúng ta nhắn tin 24/24
mặc kệ mấy bà cô ông thầy hung
dữ đòi lấy điện thoại mét phụ
huynh vẫn nói chuyện không bỏ
qua phút giây nào, ai trong lớp
học thêm cũng nói với em là sau
này anh sẽ tốt lắm sẽ yêu em lắm,
cười tít mắt, em đắm chìm trong
hạnh phúc có anh, đến ngày kia
anh mún biết quá khứ của em,
em nói tất cả, anh thừa sức biết
mà, anh thừa biết em là người
thế nào mà, nhưng anh lại mún
nghe em nói, em nói với anh em
không là con gái nữa, anh thất
vọng em cũng chịu vì đó là sự
thật, anh hãy từ bỏ em đi còn
sớm để anh khỏi đau khổ, anh
bỏ nhà đi trong khi trời đang
mưa, mưa lòng em mưa lòng
anh, cả đêm anh không nói với
em chuyện gì chỉ bảo em đi ngủ
đi, làm sao em ngủ được hà anh,
em mún thay đổi quá khứ để
xứng đáng với tình yêu của anh,
em mún ôm anh trong giờ phút
đó. Cả đêm hôm đó có 2 người
không ngủ đau khổ, vậy là hôm
sau cả 2 đều phải nghỉ học ở nhà
vì bệnh, trưa đó anh gặp em ở
nhà em, nhìn thấy anh em không
khỏi xót lòng, anh của em đó
sao, sao 1 đêm mà anh tệ vậy,
cặp mắt to tròn thường ngày giờ
chỉ la hai dấu gạch, gương mặt
phờ phạt. Trời lại mưa, mưa
nhiều lắm, lớn lắm, anh và em
nhìn nhau lặng lẽ cầm tay nhau
đi trong mưa và trao cho nhau
những nụ hôn êm đềm, chúng ta
ôm nhau trong mưa và hứa sẽ
bỏ qua tất cả của quá khứ sống
với nhau bằng tình yêu thương
của chúng ta.
Nghỉ lại thời gian đó thật vui thật
là hạnh phúc nhưng đó chỉ là lúc
đầu, lúc đầu mặn nồng đắm chìm
trong hạnh phúc một vết thương
nhỏ của em anh cũng quan tâm
mua thuốc em uống, đi học về tối
mẹ em không rước thì anh là
người đầu tiên xung phong đưa
em về. Nhưng đó chỉ là thời gian
đầu bắt đầu từ lúc sau số tin
nhắn em nhận được từ anh ngày
càng ít dần anh không còn đánh
thức em dậy để đi học không còn
đưa em về mỗi tối nữa, tất cả đều
thay đổi, người chủ động nhắn
tin trước là em không phải là
anh, người lo lắng cho đối
phương lúc bệnh hay những cơn
đau bao tử là em, còn khi em
bệnh em tự lo cho bản thân anh
chi trách em là người đâu bệnh
hoài. Đến ngày kia anh cũng ngỏ
lời xin được “ăn” em, có lẽ vì dạy
dột em lại lần nữa trao thân cho
một thằng nhóc như anh. Từ
ngày “ăn” được em rồi anh càng
lạnh nhạt với em hơn, em luôn là
người cố vun đấp cho tình yêu
còn anh thì thờ ơ hửng hờ,
không biết bao nhiêu lần em
khóc vì anh. Ngày 14/2 em nhìn
những cô gái hạnh phúc với bạn
trai thì em lại ganh tỵ, anh không
mua tặng em được 1 cành hoa
hồng, chỉ có em mua cho anh
phần quà thật đặc biệt để rồi
ngày đó em lang thang ngoài
đường một mình em. Anh ngày
càng xa em hơn, em phát hiện
anh nhắn tin với một cô gái
chung lớp anh nhưng toàn là
xưng anh với em còn với em thì
anh chưa bao giờ xưng như vậy
toàn xưng mày tao hoặc là vk ck
thôi, khi em biết được hai người
vẫn thường nhắn tin như vậy
anh không hề giải thích chỉ bảo
em muốn nghĩ sao thì nghĩ, từ
đó tin nhắn trong hộp thư của
anh lúc nào cũng trống anh sợ
em kiểm tra sợ em lại cằn nhằn.
Anh ngày khác với lúc trước anh
làm em sợ, sợ một ngày anh rời
xa em, em luôn nếu kéo anh lại
dù gây nhau chuyện gì đi nữa em
luôn là người xin lỗi cầu mong
anh tha thứ, bạn em ai cũng bảo
em ngốc, uk thì em là con ngốc
iu anh vì anh em có thể làm tất cả
anh à.
Chuyện gì đến cũng phải đến
nhưng em không ngờ là nó lại
đau như vậy. Ngày sinh nhật 18t
của em anh tặng em một hộp
quà rồi bỏ đi bỏ lại em một mình
nơi đó, rồi em có một bửa tiệc
sinh nhật bất ngờ từ bạn bè và
thầy nhưng sau buổi tiệc còn bất
ngờ hơn khi anh và em ngồi gần
nhau cách vài bước chân thôi mà
không có khả năng nói chuyện
với nhau em nhắn tin cho anh
hỏi vì sao 1 tuần qua anh lạnh
nhạt với em anh bào không có gì
em tự hiểu đi, hiểu như thế nào
hả anh, thế rồi anh cũng nói
thẳng ra là mất cảm giác rồi.
Quen nhau 239 ngày để rồi giờ
anh phán ra 4 chữ “mất cảm giác
rồi”, tại sao không phải ngày
khác mà ngay ngày sinh nhật của
em, anh có thấy anh tàn nhẫn
lắm không anh, em đi về vừa đi
vửa khóc như con điên, em nhắn
tin chào anh lần cuối vì em quyết
định kết thúc mạng sống này,
anh chi nhắn lại em làm vậy là em
ngu chỉ thế thôi rồi anh đi ngủ,
em khóc tim em như tan nát đến
lúc em đinh gieo mình xuống
dòng sông tự tử thì người yêu cũ
em xuất hiện cứu em thoát chết,
em nợ người ta 1 mạng sống và
người đó bắt em phải sống. Em
sống, em trốn chạy, em nghỉ học
thêm vì sợ gặp anh, ngày em đi
học lại em phải chứng kiến cảnh
anh và nhỏ bạn thân của em đùa
giỡn với nhau như một cặp yêu
nhau, nước mắt em rơi không
biết vì sao, tim em tan nát từ lâu
rồi vậy mà anh nở xát muối lên
đó, khi em biết 2 người không
quen nhau thì anh không nô đùa
cùng nó nữa chắc vì nó hết giá
trị để làm em đau phải không
anh, giờ thì anh không cần nó
làm em đau anh dùng cách khác,
anh gởi hình anh khắp nơi anh
mún tìm mấy em xinh đẹp tươi
mát để quen, anh mún sao, mún
em chết dần chết mòn trong nổi
đau hả anh, sao anh ác với em
dạ, em làm gì sai để anh đối xử
với em như vậy, từ khi chia tay
em và anh chưa từng nói chuyện
với nhau dù chỉ một câu. Người
ta nói đúng tình yêu có thể bắt
nguồn từ tình bạn, nhưng tình
yêu không bao giờ trở về tình
bạn được anh và em cũng thế,
em mong anh hạnh phúc anh
nhé, em sẽ ra đi để anh không
thấy chướng mắt để anh cảm
thấy cuộc sống này không có
một con ngu làm vướng chân
anh. Anh tàn nhẫn lắm.

Back to posts
Comments:

Post a comment

[1] [7] [37150]
Thiet ke boi :"PHAM HOANG THAO"
Trang chủ1 54 17719
© Copyright 2011
Motnuatrongtim.wap.sh by KimLiên-NamĐàn
01696938537 Trainamdan93@yahoo.com.vn