Polaroid
http://nobinobi9394.mbox.sh/ click zo kho game online khủng
MOTNUATRONGTIM.WAP.SH
Đẳng Cấp Wap Nam Đàn
(VIPKIMLIEN.KUTE.VN)

.
Dẫu em có nghi ngờ - Ngôi sao là ánh lửa
Mặt trời di chuyển chỗ - Chân lý là dối lừa
Nhưng em chớ nghi ngờ - Tình yêu Anh em nhé
ADMIN XIN THONG BAO TRANG CHU WWW.MOTNUATRONGTIM.WAP.SH DA BI HACK
ADMIN CHUYEN WAP VE WWW.MOTNUATRONGTIM.XTGEM.COM XIN MOI NGUOI CHU Ý

Có ai còn nhớ tới ai trong đời?

Thank you for coming in to my life and sharing with me

Dành tặng cho những tình yêu


Đã bao giờ bạn nuối tiếc vì đánh mất một điều gì đấy có ý nghĩa trong cuộc đời? Tôi đã từng như thế. Cảm giác thật khó tả và cũng khó…chịu.

Vào khoảnh khắc này, khi thời tiết oi nồng bắt đầu gõ cửa. Tôi nhớ lại hồi cuối cấp 3. Là những ngày mệt mỏi với bài tập, những kiến thức phải được tổng hợp và xếp vào một ngăn thật gọn gàng trong trí nhớ. Cuộc sống quanh quẩn với một mớ kiến thức hỗn độn và lúc đó cũng chưa thể định hình được mình nên bắt đầu từ đâu và kết thúc như thế nào?.

Rồi những ngày thi thử tốt nghiệp, thi thử Đại học cứ đến dần. Một tháng nữa…cứ ngồi đếm từng ngày, từng giờ… Lớp học thân quen vốn dĩ bình yên hôm đấy náo loạn lên vì tiếng ve ngoài sân cứ vang nhức nhối. Biết là ve gọi hè đấy, biết là sắp có một kỳ nghỉ dài đấy mà sao ai cũng thấy buồn, thấy nuối tiếc, thấy mất mát một thứ gì đó vô hình mà quý giá.



Thằng bạn thân ngồi cùng bàn thường ngày miệng cười toe toét, nay bỗng dưng im lạ. Không nói, không cười đưa cho mình cuốn sổ nhỏ nhỏ.

Mi viết cho tau mấy chữ coi.

Viết chi mi? Tau không biết nên viết chi hết. hì hì. Hay để tau vẽ cho mi mấy hình ngộ ngộ, mai mốt mi nhớ đến tau thì nhìn mà cười cho sướng miệng hè?

Ừm, răng cũng được mi. Miễn là có hình mi ở đó…

Cuốn sổ nhỏ xinh, màu xanh lá mạ. Lạ thật, hắn là con trai, tưởng rằng phải thích những gam màu mạnh mẽ, nam tính chứ. Ai ngờ cũng Romantic gớm. Cả cuốn sổ trống tênh, chẳng có bút tích của ai. “Chẳng lẽ mình là người đầu tiên?!”.

Cầm sổ hắn về mà mình chẳng biết viết gì. Nghĩ vẩn vơ 3p, vẽ mấy hình củ cà rốt và con thỏ cho hắn. Mình là cà rốt mà nên mình cho hắn làm thỏ đáng yêu “tạm thời”. Người ta vẫn bảo thỏ hay ăn cà rốt … hí hí.

Ngày cầm cuốn “Những điều cần biết về tuyển sinh CĐ, ĐH” tay mình run lên. Phân vân chẳng biết thi vào trường nào… Bất giác, nhìn lên lan can phòng học, một ánh mắt đang nhìn theo…

Hai đứa ngồi cùng bàn, nhưng chưa bao giờ hắn tâm sự cho mình nghe dự định của hắn là gì?. Cảm thấy mình cũng vô tâm quá, tại sao không chủ động hỏi xem hắn có dự định gì?. Nói là làm. Ngay khi học xong tiết 3, mình quay sang hỏi với một vẻ rất…rất chi là thiện ý.

Êu, định thi trường chi đó mi?

Chưa bít răng. Rứa mi? Cà rốt, mi định thi trường chi?

Tau à, trường tau thích thì cha mẹ tau nỏ thích. Mà trường cha mẹ thích thì tau chưa khi mô nghĩ đến.

Rứa quyết định răng?

Tau nộp cả hai trường. Đến lúc đó tính tiếp, hey?.

Cả hai đứa chẳng nói thêm gì. Một cảm giác mênh mang khó hiểu.

Buổi học cuối cùng. Lớp đông đủ lạ thường. Là buổi học mà chẳng một ai chờ đợi tiếng trống hết giờ. Ve vẫn kêu inh ỏi, phá tan hoang sự bình yên của một góc trời. Không ai nói với ai, nhìn nhau và cảm thấy nghẹn ngào. Lần đầu tiên có cảm giác để mất một điều gì đấy. Lần đầu tiên, tay muốn nắm chặt, giữ lại những phút giây này…nhưng không thể níu giữ. Có lẽ bàn tay ấy quá bé nhỏ…



Vô tình mình cũng biết được hắn thi Luật. Ừm, cũng đúng thui, hắn có khả năng hùng biện mà. Được cái nói lắm mà nói cái gì cũng thấy đúng, cãi nhau chí chóe suốt ngày cũng thấy lý luận gớm. Vậy mà mình không nghĩ ra.

...... 3 năm 8 tháng sau...

Trái Đất tròn. Sáng nay mình gặp lại hắn sau gần 4 năm không gặp mặt, không tin tức gì. Hắn vẫn vậy, chẳng khác gì hắn của ngày xưa. Có điều người lớn hơn chút xíu, chẳng còn thích bắt nạt mình như ngày xưa nữa. Chắc nó lớn rùi…

Ngồi café. Hai đứa nói đủ thứ chuyện trên trời dưới đất. Chuyện lớp mình có mấy người theo chồng về dinh, chuyện học hành, công việc, tình yêu tình báo. Rồi đúc kết lại một câu “Cũng lông ba lông bông như nhau”.

Im lặng, sự im lặng đến ngạt thở.

Không biết phải kết thúc câu chuyện như thế nào nên đành lấy cớ bận việc phải về. Hắn thanh toán và tiễn mình. Bất chợt, thấy nuối tiếc khoảnh khắc này. Ước cho thời gian quay lại để mình có thể nói nhiều hơn, có thể kể cho hắn nghe nhiều hơn, để muốn biết hắn suy nghĩ gì?.

Để Thỏ dắt xe cho...

Ừm.

Cà rốt đi cẩn thận nha.

Ừm.

Cà rốt…đi nhé!

Thỏ cũng đi đi, cà rốt về đây.

Hai người hai lối, ngược đường. Không biết rồi sau này, có bao giờ vô tình chúng ta lại gặp nhau nữa không thỏ nhỉ?!

P/s: Nếu biết trước điều gì đó thuộc về mình thì hãy nắm giữ, đừng buông tay vì hãy tin rằng bàn tay mình dù nhỏ bé nhưng vẫn có thể nắm chặt nó - rất - chặt.

Back to posts
Comments:

Post a comment

[1] [1] [39421]
Thiet ke boi :"PHAM HOANG THAO"
Trang chủ1 54 17719
© Copyright 2011
Motnuatrongtim.wap.sh by KimLiên-NamĐàn
01696938537 Trainamdan93@yahoo.com.vn