Bây giờ là 1 giờ sáng, ngày mới đến rồi đấy!
Ngày mai, anh_ người con trai bí ẩn trong cuộc đời em đang hân hoan trong niềm vui sắp được làm chú rể. Sáng mai thôi, vài tiếng nữa thôi, anh sẽ khoác lên mình bộ vest trắng thật đẹp, phía ngực trái có cài một bông Hồng đỏ, loài hoa em mang tên. Bên cạnh anh, một cô dâu lộng lẫy trong bộ váy trắng bồng bềnh, sánh bước cũng anh tiến vào lễ đường. Và tất nhiên cô dâu ấy không phải là em....
Trái tim em nặng trĩu, nghẹt thở. Đầu óc em bao trùm hình ảnh ngày xưa, nó đang ngập tràn những cái ôm thật chặt từ phía sau, tràn ngập những nụ hôn cháy bỏng, tràn ngập niềm hân hạnh phúc mong manh, ngập tràn những hoài niệm về anh.
Ngày mai thôi, anh sẽ mãi mãi không bao giờ có thể là của em nữa. Anh sẽ là của cô ấy, người anh chọn, người anh sẽ gắn bó suốt cả cuộc đời. Còn em sẽ vẫn là em, mông lung vô định. Có khi nào trong giây phút này anh chợt nhớ về em, người xưa cũ của anh. Có khi nào anh cũng đang cầu chúc cho em được hạnh phúc như anh. Có khi nào tất cả chỉ là giấc mơ thôi...
Anh à, anh đang hạnh phúc đúng không? anh có biết tâm trạng của em lúc này là thế nào không? Em lại vừa từ bỏ một tình yêu đấy. Chắc tại vì em đã mất lòng tin quá lớn mất rồi. Em không còn tin nổi vào điều gì nữa. Bởi một phần là do anh đó anh có biết không? Em không thể tin nổi sau những nụ hôn ngọt ngào ấy người ta vẫn có thể buông tay em ra một cách dễ dàng tới vậy. Em không thể tin sau những quan tâm hết lòng người ta lại bỏ em bơ vơ giữa cuộc đời để đến bên một người con gái khác. Em không tin, không sao tin nổi....Có giây phút nào anh thấy xót xa hối hận vì đã làm em đau? Em chỉ ước một lần em biết được điều đó. Một lần thôi để em tin hoặc không tin hẳn cuộc đời. Để em biết phải làm sao mỗi khi trái tim em thao thức...
Nhiều lúc em chỉ muốn lao tới hỏi anh, đối với anh, em là gì? Tình cảm anh dành cho em là gì? Có đúng khi ôm em anh đã yêu em thật sự? Có đúng anh rời xa em là vì một lí do xa xỉ nào đó chứ không phải vì anh không yêu em? Em hỏi anh không phải để kéo anh về phía em đâu, vì khi đã rời xa nhau nghĩa là đã không còn thuộc về nhau nữa rồi. Em hỏi chỉ để em đủ tự tin bước tới bên người em yêu sau này. Để em tin rằng người ấy sẽ yêu em, sẽ không bỏ lại em như anh đã làm, chỉ thế thôi.
Ngày mai với anh là hạnh phúc, còn với em sẽ là gì đây? Em sẽ lại khóc nữa ư? có lẽ vậy, nước mặt em cũng đã rơi quá nhiều rồi, rơi thêm nữa chắc cũng chẳng sao đâu. Nhưng anh ơi! sao em day dứt quá, em làm thế có phải là lại mắc sai lầm nữa không anh? Từ sâu trái tim em muốn giữa người ấy lại. Em muốn được người ấy yêu, muốn được người ấy chăm sóc, muốn được hạnh phúc như anh. Anh ơi! liệu người ấy có giống như anh không? Người ấy có làm em đau khổ như anh đã làm không? và rằng người ấy có giữ em lại khi em buông tay không anh?
Dù rằng khi nghĩ tới cảnh anh hạnh phúc bên cô dâu của mình, em cũng cảm thấy ưu tư một chút nhưng thật từ trái tim em, em biết chắc, em đã yêu người ấy thật rồi. Người con trai ấy, người đã đưa em ra khỏi những đổ vỡ của anh, em đã và đang yêu người ấy nhiều lắm. Giờ em phải làm sao đây? em phải đi về đâu giữa bao miền cảm xúc? Em phải làm gì để trái tìm mình bớt đau? Em phải làm gì để người em yêu được hạnh phúc? Em phải làm gì đây?
Ngày mai em sẽ nhớ, tất nhiên là nhớ người ấy, không phải anh. Nhưng vì anh mà có lẽ em không còn đủ tự tin để đi về phía người ấy nữa rồi.....
Có lẽ rằng thôi nhé tất cả ơi! Chúc anh hạnh phúc! Và người ơi tha lỗi cho em....
pun that chj hek em la con traj nhug em dag con nho moj hoc lop 9 nen em cug ko pjt noj j em chj pjt noj yeuladau